Tranh Kim Vân Kiều Truyện của Skyhome vẽ dựa trên kiệt tác “Truyện Kiều” của đại thi hào Nguyễn Du. Tranh vẽ lại các hình ảnh trong “Truyện Kiều”, từ hình ảnh chị em Thuý Kiều bán thân chuộc cha Để gặp Kim Trọng Rồi bị bán vô nhà thổ Để gặp Từ Hải Rồi tự vẫn ……
- Tranh Thúy Kiều gặp Kim Trọng
Tranh Thúy Kiều gặp kim trọng thể hiện tình yêu đẹp đẽ, thủy chung của Thúy Kiều và Kim Trọng. Tình yêu của họ là một biểu tượng của tình yêu đích thực, vượt qua mọi thử thách, gian khó. Trong tranh, Thúy Kiều thường được vẽ với vẻ đẹp dịu dàng, e ấp, còn Kim Trọng thường được vẽ với vẻ đẹp thư sinh, phong nhã. Hai nhân vật này thường được đặt ở giữa khung tranh, với khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp xung quanh.
- Tranh Kim, Vân và Kiều tái hợp Kì lục: Sau khi nhận được sự giải cứu, Thuý Kiều và Kim Trọng cùng nhau thành lập một cơ sở kinh doanh tại vùng biển. Họ làm ăn phát đạt, và cuộc sống của họ ngày một phát đạt. Họ có với nhau hai người con trai và hai người con dâu. Các con của họ rất ngoan ngoãn và hiếu thảo. Kiều và Trọng đã ở cùng nhau rất lâu năm. Họ đã có được một cuộc sống mới, một cuộc sống tràn đầy ý nghĩa và tình yêu. Một hôm khác Thuý Kiều cùng Trọng đang đi chơi trên bờ cát thì họ tìm thấy một pho tượng Phật. Bức tượng Phật thật đẹp mắt, họ thực sự vô cùng kinh ngạc. Kiều cùng Trọng quyết tâm xây dựng một ngôi chùa gần đấy và đưa pho tượng Phật vào trong chùa. Họ thích giúp đỡ mọi người, vì họ mong muốn đem tới niềm vui và hạnh phúc cho mọi người. Ngôi chùa Thuý Kiều và Trọng dần trở nên khét tiếng. Mọi người ở đây chỉ đang nguyện cầu và tìm kiếm sự giúp đỡ. Kiều và Trọng đã có một cuộc sống thật ý nghĩa cùng nhau. Họ đã giúp đỡ rất nhiều người, vì họ đã đem tới niềm vui cùng hạnh phúc tới mọi người.
Hình ảnh Thuý Kiều uống rượu Open nhiều lần trong “Truyện Kiều”, mỗi lần lại sở hữu một hàm ý cùng thể hiện cảm xúc khác nhau:
1. Uống rượu cùng Kim Trọng:
- “Cùng nhau lại chuốc chén quỳnh giao hoan”
- “Lòng xuân phơi phới chén xuân tàng tàng”
Đây là lần đầu tiên uống rượu, giữa không khí vui vẻ, hạnh phúc của mối tình đầu. Men rượu làm nàng trở nên tươi vui, rạng rỡ, biểu lộ sự sung sướng, hạnh phúc vì đã gặp mặt và kết hôn với người nàng thương yêu.
2. Uống rượu trong lầu xanh:
- “Cuộc say đầy tháng, trận cười suốt đêm”
- “Rượu ngon không thiếu vần thơ họa đàn”
Kiều uống rượu để giải khuây, muốn quên hết nỗi đau đớn, nhục nhã mà nàng đã từng trải qua. Men rượu giúp nàng nhanh chóng quên đi thực tại, đắm chìm trong ảo ảnh, tuy nhiên càng uống thì càng làm cho nàng trở nên đau đớn, tuyệt vọng.
3. Uống rượu cùng Thúc Sinh:
- “Bầu tiên chuốc rượu, vần thơ họa đàn”
- “Mảng vui rượu sớm cờ trưa”
Kiều dùng rượu để lấy lòng Thúc Sinh, nhằm níu lại cuộc tình dang dở. Men rượu giúp nàng trở nên hấp dẫn, lôi cuốn, song cũng làm nàng trở nên mềm yếu, nhu nhược, đánh mất bản thân mình.
4. Uống rượu sau khi gặp lại Kim Trọng:
- “Tàng tàng chén cúc dở say”
Kiều dùng rượu để san sẻ niềm hạnh phúc ấy với Kim Trọng. Men rượu giúp nàng quên hết bao nỗi đau đớn, nhục nhã, được quay lại với tình cảm chân thật của nàng.
Cảnh tảo mộ:
- “Ngày xuân con én đưa thoi”
- “Tiếng chuông Trấn Vũ, canh gà Thọ Xương”
Đây là cảnh sắc bình yên, nên thơ của ngày xuân, song cũng chứa đựng nỗi tang thương, ảm đạm. Tiếng chuông chùa Trấn Vũ cùng tiếng trống Thọ Xương báo hiệu ngày tàn, truyền cảm giác man mác, khơi gợi lòng xót thương đối với những phận đời bất hạnh.
Tâm trạng Thúy Kiều:
- “Lòng thơ bâng khuâng thương nhớ ai”
- “Sầu đong càng lắc càng đầy”
Nhìn cảnh thanh minh Thuý Kiều càng đắm chìm trong cảm giác buồn man mác, nhớ thương tha thiết. Nỗi buồn ấy tựa sóng trào dâng, càng cố gắng kìm nén thì càng trào dâng.
Lý do Thúy Kiều buồn:
- Nhớ thương cha mẹ đã khuất:
- “Mồ xanh nấm đất khôn dày”
- “Gieo neo phận mỏng gởi hương gió đàng”
- Thương cảm cho số phận lênh đênh, chìm nổi:
- “Đèn khuya leo lét, canh trường thầm thĩ”
- “Thoi vàng vó ngựa, tan tác mọi bề”
So sánh với Đạm Tiên:
- Cả hai đều có chung số phận薄命:
- “Đạm Tiên: sắc sảo, mồ hoang”
- “Thúy Kiều: tài sắc, lênh đênh”
- Sự khác biệt:
- Đạm Tiên đã chết, Kiều vẫn đang sống nhưng như đã chết
- Đạm Tiên được giải thoát, Kiều vẫn chìm trong bể khổ
Thúy kiều, thúy vân sinh năm bao nhiêu ?
Theo quan điểm của nhiều học giả, Thuý Kiều và Thuý Vân sinh năm 1524, dựa trên các cơ sở như:
- Câu thơ “Mùa Xuân gần tới tuần tân hôn” trong phần mở đầu Truyện Kiều. Theo quan niệm đoán tuổi của dân gian, “tuần cập kê” là thời gian con gái đã lớn, có thể cưới hỏi, nghĩa là vào khoảng 15 tuổi. Do đó, lúc hai Thuý Kiều và Vân “xấp xỉ tới tuần cập kê” nghĩa là họ đã sang tuổi 15.
- Câu thơ “Cành xuân đang nở hoa đào” trong bài thơ miêu tả khung cảnh Vu Lan. Theo bộ Lịch triều các thứ niên, năm 1545 là năm Ất Mùi, tháng 3 âm lịch có đại lễ Vu Lan. Như vậy, lúc Thuý Kiều cùng Thuý Vân gặp Kim Trọng tại cung Thanh minh năm 1545 họ đều đã 21 tuổi.
- Câu thơ “Nhị thập niên dư” trong bài đã miêu tả Thuý Kiều gặp được Kim Trọng tại vườn Thuý. Câu thơ trên có ý nghĩa là “hơn hai mươi năm”. Như vậy, Thuý Kiều gặp được Kim Trọng khi đã ngoài hai mươi tuổi, nghĩa là sinh năm 1524.
Trên cơ sở các căn cứ trên, ta thấy rằng Thuý Kiều và Thuý Vân sinh năm 1524.
Thúy Vân và Thúy Kiều Ai đẹp hơn?
Theo đoạn trích tranh “Chị em Thúy Kiều“, Nguyễn Du đã miêu tả vẻ đẹp của hai chị em Thúy Vân và Thúy Kiều như sau:
-
Thúy Vân:
- “Vân xem trang trọng khác vời”
- “Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang”
- “Hoa cười ngọc thốt đoan trang”
- “Mây thua nước tóc tuyết nhường màu da”
-
Thúy Kiều:
- “Làn thu thủy nét xuân sơn”
- “Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh”
- “Sắc đành đòi một tài đành hoạ hai”
Qua hai khổ câu thơ trên, ta biết cả Thuý Vân và Thuý Kiều cùng là những mỹ nhân tài sắc. Tuy nhiên, nếu nói đến vẻ đẹp nội tâm thì Thuý Kiều lại đẹp hơn Thuý Vân. Vẻ đẹp của Thuý Kiều được Nguyễn Du diễn tả bởi những ngôn từ, hình tượng độc đáo, có tính chất nghệ thuật ẩn dụ cao, biểu hiện vẻ đằm thắm, dịu dàng, có khí chất riêng của nàng. Đặc biệt, đôi mắt của Thuý Kiều còn là “dòng thu thuỷ đường nét xuân phong”, là nét chấm phá làm nên vẻ đẹp của nàng, làm ngay chính tạo hoá cũng cảm thấy ngưỡng mộ.
Ai cứu Thúy Kiều ra khỏi lầu Ngưng Bích?
Người cứu Thuý Kiều ra từ lầu Ngưng Bích là Thúc Sinh, một anh chàng tài hoa bạc mệnh, đã say mê ngay ở lần đầu tiên gặp gỡ. Thúc Sinh đã bỏ mẹ con Thuý Kiều ra khỏi lầu xanh và cưới nàng làm vợ bé. Trong đoạn trích ” Kiều ở lầu Ngưng Bích “,Nguyễn Du đã miêu tả tâm trạng đau khổ, tuyệt vọng của Thuý Kiều khi bị giam lỏng ở lầu Ngưng Bích. Nàng đã viết nhiều bài thơ diễn tả cảm xúc của nàng, trong đó có bài thơ “Cảnh ngày xuân”. Bài thơ này đã làm Thúc Sinh thấy bất ngờ và vô cùng cảm động. Thúc Sinh đã đích thân đến lầu Ngưng Bích gặp mặt và bắt mụ Tú Bà cút ra khỏi lầu xanh.