Ý nghĩa tranh chữ quê hương thư pháp trong đạo Phật
Trong đạo Phật, tranh chữ quê hương còn mang tính biểu trưng thể hiện tình cảm trân trọng, yêu mến, nhớ nhung quê hương của con người. Chữ “quê hương” có ý nghĩa là nơi sinh ra, lớn khôn lên của mỗi người. Bức tranh thư pháp quê hương mang tới cho gia đình, người thân, bè bạn sự yên bình, ấm cúng, luôn tưởng nhớ đến quê hương, nguồn cội.
- Tranh chữ thư pháp Quê hương là đường đi học, Là cánh đồng vàng lúa chín
- Tranh thư pháp chữ “Quê hương là chùm khế ngọt/ Cho con trèo hái mỗi ngày” ngợi ca quê hương là nơi sinh thành, là nơi gắn kết với cuộc đời của từng con người. Quê hương là nơi có những người thân thương, bao kỉ niệm tươi đẹp, là nơi đem tới tâm hồn con người sự yên bình, ấm áp.
- Tranh chữ thư pháp Quê hương là chỗ đứng cho ta cất tiếng khóc
- Tranh thư pháp chữ “Quê hương là nơi ta sinh ra/ Nơi chôn rau cắt rốn” có ý nghĩa giống với câu “Quê hương là chùm khế vàng”. Câu tục ngữ trên xác định quê hương là nơi gắn kết mật thiết với mỗi một con người, là nơi ta sinh ra và lớn trưởng thành.
- Tranh chữ thư pháp Quê hương là nơi ta về, Để yêu thương và nhung nhớ
- Tranh chữ thư pháp Quê hương là tiếng mẹ ru, Là lời ru của biển cả
Những bài thơ hay về quê hương
- Quê hương
Quê hương là một tiếng ve Kêu trong gió nhẹ, nắng hè Là cánh đồng lúa chín vàng Là con diều nhỏ, cánh đồng chang chang.
Quê hương là tiếng mẹ ru À ơi, ngọt ngào, lời ru Là tiếng võng kẽo kẹt đưa Là bóng tre già, mái nhà đơn sơ.
Quê hương là tiếng chim hót Dập dìu, vang vọng, cành cây Là tiếng ếch nhái, đêm đầy Là ánh trăng vàng, rọi giếng đầy.
Quê hương là những con đường Gập ghềnh, sỏi đá, lở loang Là những mái nhà tranh đơn sơ Là những con người, hiền hòa, tốt bụng.
- Quê hương
Quê hương là chùm khế ngọt Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học Con về rợp bóng cây bay.
Quê hương là cánh đồng lúa Là con đò nhỏ sang sông
Quê hương là cầu tre nhỏ Mẹ con gánh lúa đi phơi.
Quê hương là những đêm hè Đốt lửa bắt đom đóm chơi
Quê hương là những ngày đông Trời rét căm căm, nằm trong chăn ấm.
Quê hương là tiếng mẹ ru Ngọt ngào, êm ái, ru con Quê hương là nơi Geboren Là nơi con sống, lớn khôn.
- Bên kia sông Đuống
Bên kia sông Đuống là quê hương tôi Nơi có cánh đồng lúa chín vàng Nơi có con diều chao liệng trên trời Nơi có con đò nhỏ đưa người sang sông.
Bên kia sông Đuống là quê hương tôi Nơi có mái đình cổ kính rêu phong Nơi có cây đa già, gốc to, tán rộng Nơi có những con người thân thiện, mến khách.
Bên kia sông Đuống là quê hương tôi Nơi có những kỷ niệm tuổi thơ ấu Nơi có những ngày tháng êm đềm, hạnh phúc Nơi có những con người yêu thương, đùm bọc.
- Đây thôn Vĩ Dạ
Sao anh không về chơi thôn Vĩ? Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên Vườn ai mướt quá xanh như ngọc Lá trúc che ngang mặt chữ điền.
Gió đưa cành trúc la đà Tiếng chuông Trấn Vũ, canh gà Thọ Xương Mịt mù khói toả ngàn sương Nhịp chày Yên Thái, mặt gương Tây Hồ.
Yên Thái mồ hôi thánh thót Trên sương khói mờ nhân ảnh ai Khói lam chướng lên, Tây Hồ bay Bến đò Vĩ Dạ, khói quyện sương.
Có người hò hẹn mãi không sang Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ Nhịp chày Yên Thái, mặt gương Tây Hồ.
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.